CÁI CHẾT CÓ THẬT
ĐÁNG SỢ KHÔNG ?
(
PHẦN II )
NGƯỜI PHẬT TỬ PHẢI LÀM
G̀ ĐỂ CỦNG CỐ PHẬT PHÁP ?
DẪN
NHẬP
Những truờng hợp vui như sanh con, hôn nhân và những trường
hợp buồn như đau yếu, qua đời của kiếp người rất cần thiết đến việc
áp dụng một số nghi thức được triển khai ở mọi xă hội từ thời thuợng
cổ . Những nghi thức này, đă có từ trước khi những tôn giáo lớn được
thành lập trên thế giới, được truyền thừa từ cha ông chúng ta, và
qua ḍng thời gian, lần hồi trở thành h́nh thức thực hành truyền
thống và tập quán cho đến ngày nay. Chúng ta vẫn tiếp tục áp dụng
nhiều nghi thức này v́ ngu si và sợ hăi không dám thay đổi hay loại
bỏ dù chúng ta đă đưọc tiếp nhận một nền giáo dục hiện đại, tiên
tiến về đời sống .
Đặc
biệt nghi thức trong trường hợp buồn như có người chết hay tang lễ
vẫn thực hành trong huyền bí và dị đoan. Việc phải chi tiêu một số
tiền lớn cho việc này quả là một gánh nặng cho tang quyến. Đó là lư
do chính khiến một số đông Phật tử đă đổi đạo v́ lẽ nguyên nhân này
là lợi khí cho những nguời tôn giáo khác nhắm mũi dùi đả kích vào
người đạo Phật. Tối ư khẩn thiết cho tất cả các cộng đồng Phật Giáo
tại tất cả các quốc gia trên thế giới phải tỉnh thức về t́nh trạng
này và can đảm cố gắng cải cách nghi thức và nghi lễ thực hành cho
phù hợp đúng nguyên tắc tôn giáo của Đạo Phật ...
BỔN PHẬN CHA MẸ
TRONG VIỆC NUÔI NẤNG CON CÁI
Sanh
con là một dịp vui mừng . Có con và nuôi dưỡng con cái là một cuộc
hành tŕnh thể hiện trên niềm vui và tin tưởng . Đồng thời nó cũng
có nghĩa là cuộc khởi đầu của một thời gian dài hy sinh và trách
nhiệm của cha mẹ . Dù rằng con người đă tiến rất xa trên bực thang
tiến hóa, những trẻ nhỏ vẫn cần một thời gian dài mới trưởng thành
và tự lập được. Cha mẹ với bổn phận nặng nề chịu trách nhiệm săn sóc
và nuôi duỡng chúng cho đến khi chúng thành người hữu dụng. Tuy
nhiên qua nhiều thế kỷ, xă hội đă triển khai một phương pháp được
thử nghiệm kết quả rất tốt để hướng dẫn các bậc cha mẹ trong việc
nuôi nấng con cái. Trong mối quan hệ này, Tôn giáo là vai tṛ chính
cung cấp cho cha mẹ một phương thức tổ chức để huấn luyện đứa trẻ về
đạo đức, cách cư xử và luân lư. Trong Phật Giáo, Đức Phật đă cho các
bậc cha mẹ lời khuyên dạy rất hữu ích về nhiệm vụ đối với đứa trẻ và
ngược lại . Kinh Thi-Ca-La-Việt có lẽ là lời khuyên tốt nhất trong
những lời dạy của Đức Phật . Đức Phật nêu một trường hợp khi Ngài
thấy một thanh niên trẻ đang thực thi một nghi thức đơn giản là cúi
lạy sáu hướng ( bắc, nam, đông, tây, trên, dưới) . Hỏi thanh niên
này về ư nghĩa và mục đích của hành động lễ lạy này, người thanh
niên trả lời không biết và anh chỉ làm theo lời khuyên bảo của người
cha đă qua đời . Đức Phật đặc biệt không trách cứ chàng thanh niên
khi thực hành nghi thức trên nhưng Ngài đă giảng dạy ư nghĩa hữu ích
của việc thực hành lễ lạy này . Ngài nói hành động biểu lộ ḷng tôn
kính sáu hướng có nghĩa là tôn kính việc chu toàn nhiệm vụ và bổn
phận với cha mẹ, thầy dạy, hàng giáo phẩm, vợ, con cái và người làm.
Trên đây, chúng ta thấy Đức Phật nhấn mạnh sự tương quan giữa mọi
người nhưng đặc biệt giữa cha mẹ và con cái . Cha mẹ phải săn sóc
con cái và cho con quyền độc lập khi thời điểm đến và cho con thừa
hưởng gia tài đúng lúc . Mặt khác, về phần con cái cũng phải có bổn
phận phải săn sóc và thể hiện hết ḷng hiếu kính cha mẹ . Điều này
phải được thực thi từ sự tương kính và biết ơn cha mẹ chứ không phải
v́ mong muốn được lợi lạc mà làm vậy. Nơi đây cho thấy có một mối
liên quan mật thiết giữa tôn giáo và sự liên hệ cha mẹ , con cái
...
Cha
mẹ có bổn phận phát triển mối tương quan căn cứ trên gia tài văn hóa
và tôn giáo. Trong khi các người của tôn giáo bắt buộc thi hành các
lễ rửa tội, đặt tên thánh chính thức cho đứa trẻ, cha mẹ người Phật
Tử chỉ cần mang đứa trẻ đến chùa để xác nhận lại niềm tin vào Ba
Ngôi Tam Bảo, nương tựa vào Đức Phật, Pháp và Tăng Già. Có nơi nương
tựa vào Ba Ngôi Tam Bảo, chính các bậc cha mẹ cảm thấy tin tưởng
trong việc nuôi dưỡng đứa trẻ và an ḷng v́ đứa trẻ được che chở
không c̣n sợ hăi ma quỷ. Chúng ta không thể chối bỏ sự hiện hữu các
lực lượng ma quỷ chung quanh chúng ta hiểm ác với con người và có
thể gây tai hại. Mang đứa trẻ đến chùa và một khóa cầu nguyện thiêng
liêng theo truyền thống cầu phước cho em nhất định tạo phúc lợi cho
em. Việc trên đây cũng được coi như là bước đầu trong việc liên hệ
với chùa từ khi em c̣n trứng nước, sư kiện này trở thành một phần
hay một mảnh trong đời sống của đứa trẻ. Thói quen trên nếu được
tiếp tục ǵn giữ cho đến lúc trưởng thành sẽ đem lại lợi ích lúc gặp
khó khăn ...
KHÓA LỄ CẦU PHƯỚC
CHO CÁC EM NHỎ
Tụng
kinh đem hiệu quả tốt cho em nhỏ. Được biết trong lúc Đức Phật c̣n
tại thế, khi một em nhỏ trong trường hợp nguy kịch v́ ảnh hưởng của
ma quỷ bên ngoài, đem đến trước mặt Phật, Đức Phật ra lệnh cho tất
cả các thầy tụng kinh cầu nguyện cho em . Kết quả là đứa bé đă thoát
chết và sống tới già. Do vậy em được gọi là AYUWADHANA có nghĩa là
"sống
lâu"
v́
không c̣n sợ bị chết non.
TẠI SAO CHÚNG TA
T̀M NƯƠNG TỰA NƠI ĐỨC PHẬT ?
Khi
những người tin tưởng vào thượng đế, lúc sợ hăi, buồn thảm hay gặp
khó khăn, họ thường cầu nguyện để được giúp đỡ và che chở. Nhiều
Phật Tử hỏi là có thể quay về với ai khi gặp phải trường hợp bất an
? Trong trường hợp này người Phật tử nhớ tới Phật trong tâm trí đề
t́m sự b́nh an. Chắc chắn là quan niệm về thượng đế của người Phật
Tử khác hẳn với các tôn giáo khác nhưng khi suy gẫm về các đức hạnh
cao cả của Đức Phật, những chiến thắng vĩ đại của Ngài, những đặc
tính b́nh tĩnh và cao thượng của Ngài, đầu óc người Phật Tử sẽ b́nh
tĩnh lại và sẽ đạt được ḷng tự tin. Cả đến những người thuộc tôn
giáo khác nói rằng thượng đế không phải là một người, nhưng là một
sức mạnh được nhân cách hóa trong đầu óc. Khi đầu óc b́nh tĩnh, sung
măn, tập trung vào sức mạnh ấy, họ ở trong tư thế có thể đối đầu với
các xáo trộn, lượng định được những khó khăn và t́m cách vượt qua
được. Người Phật tử giải quyết các khó khăn bằng đường lối tương tự
là gợi trong tâm trí h́nh ảnh của Đức Phật. Đương nhiên những khó
khăn của chúng ta là do nguyên nhân nơi tâm trí của chúng ta nên tâm
trí của ta duy nhất có thể giải quyết vấn đề qua hiểu biết và tự
tin. Vậy nên sự hiểu biết về Phật Pháp rất là quan trọng . Khi tâm
trí sung măn qua cảm hứng và thành tâm đối với Đức Phật, cảm nghĩ
đang bị bơ vơ, lạc lơng hay sợ hăi ma quỷ sẽ không c̣n và ta sẽ lấy
lại ḷng tự tin ... Điều này có nghĩa là t́m nương tựa nơi Đức Phật
.
Trong khi t́m nơi nương tựa cho con em tại chùa, có thể dâng
cúng hoa, hương, nến hay trái cây tại chánh điện và cung thỉnh thầy
trụ tŕ tụng kinh cầu phước cho đứa trẻ . Nếu muốn hơn nữa, có thể
xin thầy trụ tŕ đặt cho em một pháp danh .
Lúc
đứa trẻ đang lớn, trách nhiệm của cha mẹ là thường xuyên đem em đến
chùa để có thể gần gũi các thiện-trí-thức, nghe những bài giảng đơn
giản và những bài thuyết pháp , lợi lạc bắt nguồn từ đó . Trong thời
gian này đứa trẻ sẽ quen thuộc với việc hành tŕ và sẽ cảm thấy
thoải mái giữa bầu không khí thanh tịnh của ngôi chùa . Lẽ dĩ nhiên
đứa trẻ phải được mang đến chùa vào những khóa cầu phước đặc biệt
trong những dịp như ngày tựu truờng, ngày thi, sanh nhật và những
dịp vui khác . Khi đứa trẻ nghe những lời tụng kinh thường xuyên,
chúng sẽ tự cảm thấy ḷng tin tưởng vô biên v́ chúng hiểu tụng kinh
đem lợi lạc và cảm thấy được che chở . Cho nên chúng sẽ có khuynh
hướng ngày một làm tốt hơn bất cứ công việc ǵ phải làm, và kết quả,
chúng không c̣n bồn chồn lo lắng mà cảm thấy vững tâm không c̣n
khiếp sợ bị bỏ rơi không được giúp đỡ ...
GIÁO DỤC VÀ
V ĂN
HÓA NGƯỜI PHẬT TỬ - HÀNH TR̀
:
Phương thức hữu hiệu để tŕnh bày các bài giáo lư cho các em
về luân lư và đạo đức là dùng các h́nh ảnh, các bức minh họa, các kư
hiệu tôn giáo và các bài nói về huyền thoại và các mẩu chuyện về
Phật Giáo . Phương pháp này giúp cho nhiều người nhớ lại, đặc bIệt
các em nhỏ, khiến việc nhận thức giá trị Phật Giáo càng tốt đẹp hơn
. Những màn tŕnh diễn trên sân khấu hay các bức hoạt họa mô tả lịch
sử, các huyền thoại về Đức Phật cũng tạo một ấn tượng tốt và trường
cửu trong đầu óc các em .
D́u
dắt các em trên con đuờng chính đáng, các bậc cha mẹ phải tự ḿnh
làm gương và phải sống một cuộc đời lư tuởng. Không thể nào có được
các con em xứng đáng từ nơi những bậc cha mẹ không xứng đáng.
Ngoài
phần khuynh hướng do Nghiệp quả, các em cũng bị ảnh hưởng bởi những
tật xấu và phẩm hạnh của cha mẹ. Các bậc cha mẹ hữu trách nên cẩn
thận không nên truyền thừa cho con cái những nét tiêu cực của ḿnh
.
Lời
khuyên của Đức Phật về truyền thống và tập tục là không nên chấp
nhận hay bác bỏ ngay bất cứ điều ǵ mà không thực hiện xem điều đó
có ư nghĩa và hữu dụng không. Điều này không cần nhấn mạnh về những
phương pháp này khi một người đă hiểu rơ Pháp và có một cuộc sống có
ư nghĩa . Đức Phật dạy, dù phương pháp nào mà chúng ta áp dụng để
rèn luyện tâm trí, thái độ của chúng ta phải được coi như một người
đă dùng cái bè để qua sông. Sau khi vượt qua sông, người đó không
cần phải bám vào cái bè nữa mà bỏ lại bên bờ rồi tiếp tục cuộc hành
tŕnh. Tương tự như vậy, việc thực hành văn hóa chỉ được coi như là
phụ giúp cho việc đạt cảm hứng chứ không phải là cứu cánh
.
Việc
thực hành văn hóa của người Phật tử thay đổi từ nước này qua nước
khác . Khi thực hiện những truyền thống văn hóa này, chúng ta phải
cẩn thận không nên phân loại Phật Giáo như thuộc riêng rẽ của bất cứ
một ai cả. Thí dụ như chúng ta không nên phân biệt Phật Giáo Trung
Hoa, Phật Giáo Tích Lan, Phật Giáo Nhật Bản, Phật Giáo Thái Lan,
Phật Giáo Miến Điện, hay Phật Giáo Tây Tạng. Phân biệt như thế sẽ
tạo bất ḥa, kỳ thị và hiểu nhầm ...
HÔN
NHÂN
Theo
Đức Phật, khi đứa trẻ đến tuổi trưởng thành, bổn phận của cha mẹ là
phải t́m kiếm một người vợ xứng đáng cho con cái . Lẽ dĩ nhiên việc
này không c̣n là một tập quán trong xă hội hiện đại, tuy nhiên cha
mẹ vẫn là người giúp đỡ, hỗ trợ khi đứa con bắt đầu t́m kiếm một
ư-trung-nhân xứng đôi vừa lứa . Đây là dịp tốt nhất cho cha mẹ không
những giúp về vật chất mà c̣n cho con cái những lời khuyên hữu ích ,
hướng dẫn chúng trong việc chọn lựa người bạn đường thích hợp hầu
tránh được các chông gai cạm bẫy trên đường đời . Nếu đứa trẻ thường
xuyên đến chùa, chúng có nhiều cơ hội để kết giao với các bạn Phật
tử đồng lứa tuổi, cùng nhau chia sẻ giá trị và lợi ích của tôn giáo
và trở thành những người bạn đường tốt.
Nhận
thấy nhiều Phật tử có khuynh hướng quên bổn phận thiêng liêng vào
những dịp quan trọng và thuận lợi nhất trong đời sống - hôn nhân.
Theo phong tục tại các nước Phật Giáo, các thầy thường được mời đến
nhà trong dịp lễ hỏi để làm lễ cầu phước. Lễ này có thể tổ chức
trước hay sau ngày cưới. Lễ cưới thường được tổ chức tại nơi thị
thực hôn thú hay tại các nhà đương sự. Mong mỏi tất cả các cặp vợ
chồng đều chu toàn bổn phận trên khi làm lễ cưới. Lễ vật dâng cúng
đơn giản như hoa, hương và nến được dùng trong lễ cầu phước ngắn với
sự có mặt của cả cha mẹ đôi bên trai, gái, thân quyến và bạn hữu. Lễ
cầu phước trên tổ chức vào một ngày thuận tiện, chắc chắn là một
đóng góp tinh thần đáng kể cho việc thành công, an lạc, hài ḥa, và
hạnh phúc của đôi lứa .
Mê
đắm không thôi không phải là một căn bản đầy đủ cho một hôn nhân
thành công , cho nên giới trẻ phải được khuyên bảo thực thi phần tâm
linh trước khi phát nguyện. Khi một cặp tiến hành việc hôn nhân bằng
cách theo đúng giáo lư, cặp đó được kính trọng hơn về thể chế tổ
chức, và đương nhiên cặp này quay về với tôn giáo lúc tinh thần căng
thẳng giao động để t́m thấy nguồn an lạc .
Sau
lễ cưới vui vẻ, cặp vợ chồng mới này phải tự chính ḿnh cố gắng trở
nên bậc cha mẹ thuần thành có trách nhiệm về những đứa con tương lai
của ḿnh .
NGHI THỨC TÔN
GIÁO
Mặc
dù các nghi thức, lễ nghi và các cuộc lễ không được các bậc trí thức
tán đồng , nhưng việc hành đạo này lại quan trọng trong việc phát
triển và duy tŕ phương diện thành tâm trong tôn giáo và tạo một ư
niệm cảm hứng giữa quần chúng . Đối với đa số, phát triển ḷng thành
tâm là bước quan trọng nhất đối với việc kinh nghiệm học hỏi của một
tôn giáo . Không có phương diện thành tâm và văn hóa gắn liền với
Phật Giáo , ta có thể bị sa ngă vào một niềm tin và hành đạo khác,
dù chúng ta nhận thức là việc hành đạo như vậy có thể tiến đến dị
đoan và niềm tin mù quáng .
Rất
quan trọng cho tôn giáo có một số nghi lễ không phương hại và một số
thực hành hữu lư cho con người để nói lên ḷng thành và những cảm
nghĩ tâm linh . Nhiều cuộc lễ Phật Giáo giúp việc trau dồi các thói
quen tốt và cảm nghĩ tích cực giữa những tín đồ khiến họ trở nên
những người khoan dung, thận trọng và học thức hơn. Khi thi triển
với sự hiểu biết và nghiêm chỉnh, việc thực hành nghi lễ truyền
thống như vậy làm vững mạnh thêm niềm tin không phải chỉ như ư kiến
của người trí thức. Phật Giáo không có thành tâm sẽ lạnh lẽo, rời
rạc và trừu tượng ...
NHỮNG ĐIỀU CẤM KỴ
Đa
số mỗi sắc dân đều có những điều cấm kỵ riêng của họ. Mỗi sắc dân
đều có niềm tin duy linh riêng của ḿnh và bị ảnh hưởng lẫn nhau. V́
ngu si, sợ hăi và dị đoan mỗi sắc dân có khuynh hướng chấp nhận niềm
tin của người khác thay v́ nghiên cứu một cách hợp lư và loại bỏ nếu
không thích đáng với xă hội hiện đại ...
Thái
độ của người Phật tử về những niềm tin trên như thế nào ? Suy nghĩ
chính đáng chấm dứt nơi đâu và dị đoan phát khởi ở đâu ? ... Tất cả
đều bắt nguồn từ sự sợ hăi cái không biết của chúng ta. Đức Phật nói
: "Chừng nào mà chúng ta c̣n đem t́nh thuơng yêu đến tất cả
chúng sanh có mặt hay khuất mặt, chừng nào mà chúng ta không làm hại
ai cả bằng cách sống ḥa hợp và tin tưởng vào sức mạnh của Pháp hay
Chân Lư dẫn giải bởi Đức Phật, và chừng nào mà chúng ta c̣n phát
triển sự hiểu biết chánh đáng bằng cách nghiên cứu Giáo Lư, th́
không có ǵ có thể hại ta được !"...
Trên
đây cũng có nghĩa là chúng ta phải phát triển ḷng thành và tin
tưởng đạo lư bằng cách thuờng xuyên thăm viếng chùa, và bằng cách có
những cuộc bàn thảo hữu ích với các thầy để tăng phần hiểu biết về
Phật Pháp . Chùa là nơi mà ta đạt được nhiều kiến thức và nhiều hiểu
biết để loại bỏ những mê tín, dị đoan và loại bỏ những sợ hăi quá
đáng trong tâm trí của chúng ta ...
BÙA CHÚ VÀ MA
THUẬT
Giữa
những cộng đồng Á Châu, rất là thông thường người dân cho rằng họ là
nạn nhân của ma thuật và bùa chú khi họ gặp bất hạnh trong đời sống
. Khi thấy có điều ǵ không vui xẩy ra, họ thường đi t́m các nhà bói
toán, chiêm tinh gia, đồng cốt và bùa ngăi . Kết quả duy nhất là túi
tiền của họ càng ngày càng vơi đi và cuối cùng không có một kết quả
nào đạt được nơi người bói tướng kinh nghiệm này . Phật Giáo đại
chúng cũng không tránh khỏi những quỷ kế của bọn lang băm và bịp
bợm, bọn này đă dám đội lột các nhà sư để kiếm tiền của các nạn nhân
nhẹ dạ. Cho nên Đức Phật đă khẳng định là nhiều những bất hạnh của
chúng ta được tạo ra chính bởi tâm trí chúng ta không thanh tịnh,
không được huấn luyện và không được mở mang trí tuệ !
...
Xă
hội ngày nay được giáo dục tốt hơn xă hội trước đây trong quá khứ,
tuy nhiên mặc dù những tiến triển rộng lớn trên b́nh diện kiến thức
khoa học, nhiều người vẫn đau khổ v́ sợ hăi, nghi ngờ và bất an.
Nguyên nhân gốc rễ là do trạng thái của tâm thần xuất phát từ ngu
si, giao động và tham dục . V́ ngu si về vô thường và cái ta thường
c̣n, chúng ta tin vào cái ngă của chúng ta và niềm tin này đưa đến
tham dục. Chúng ta ham muốn vô độ, sợ mất đi cái mà chúng ta đang
có. Chúng ta sợ hăi chúng ta sẽ bị hại hoặc chúng ta sẽ phải đối đầu
với những "rủi ro". Nghĩ như vậy chúng ta phải làm ǵ? Theo bản năng
tự nhiên chúng ta quay về với niềm duy linh quá khứ và trông mong
vào bùa phép, thư phù để che chở chúng ta. Đức Phật đă tuyên bố minh
bạch là các vật bên ngoài không đủ sức để che chở những ai tâm trí
yếu đuối và bối rối. Nguồn an ninh duy nhất của chúng ta là t́m
nương tựa vào kiến thức về chân lư của chúng ta và vào việc thực
hiện bản chất thực tiễn của cái ta và các hiện tượng khác. Một khi
chúng ta hiểu được không có ǵ là của ta th́ không có ǵ có thể hại
ta, chúng ta trở nên vững vàng và tự tin . Không có ǵ có thể hại
người, nếu người đó không sợ hăi , không vị kỷ hoặc không lừa dối
! ...
Tuy
nhiên điều trên đây không có nghĩa là Phật Giáo kết tội việc sử dụng
một số vật liệu có tính cách tôn giáo như dây chuyền có h́nh ảnh Đức
Phật cho chúng ta cảm nghĩ an toàn. Nhiều bậc vĩ nhân t́m thấy niềm
an ủi và khuây khỏa khi ngắm vẻ thanh thoát và b́nh thản h́nh ảnh
Đức Phật. Thủ Tướng Ấn Độ, ông Nehru cho biết khi ông bị cầm tù bởi
người Anh, nguồn an ủi duy nhất của ông là bức ảnh nhỏ bé của Đức
Phật mà ông mang theo. Đương nhiên, h́nh ảnh này tự nó không có phép
thần thông nhưng nó tượng trưng phẩm hạnh vĩ đại của Đức Phật, chính
Ngài luôn luôn b́nh tĩnh và không xao xuyến bởi những cuộc tấn công
của kẻ địch . Biểu tượng này đă nhắc nhở ông Nehru dùng ḷng dũng
cảm của chính ông b́nh tĩnh đối đầu trước nghịch cảnh. Cũng vậy,
chúng ta có theo mang ảnh của Đức Phật hay những lời ghi trong kinh
khiến cho chúng ta ḷng tin tưởng. Nhiều kinh ghi phần kết thúc với
lời cầu nguyện: "Bởi sức mạnh của chân lư này, phần thắng sẽ về tôi"
hay "Hạnh Phúc đến với tôi"... Điều này cho thấy là Phật tử chúng ta
không tin tưởng vào sức mạnh của h́nh ảnh duy linh hay bùa chú,
nhưng (dây chuyền có tượng Phật và những đọan kinh) chỉ là để giúp
cho chúng ta đạt tin tưởng chính nơi chúng ta.
ỐM ĐAU
Mới
đây có nhiều chỉ trích nhắm vào càc vị lănh đạo Phật Giáo cho rằng
những người đau yếu không được quan tâm đến. Những lời chỉ trích
nhấn mạnh là những tín đồ tôn giáo khác đi từ bệnh viện này đến bệnh
viện khác để ủy lạo các bệnh nhân. Việc lo lắng về những người đau
ốm là một điều thực ra rất đáng được ca ngợi. Trong những nước Phật
Giáo, những người thành tâm mời các nhà sư đến viếng thăm các người
đau yếu, các nhà sư thực ra có thiện chí hơn thế nữa, sẵn sàng
giúp đỡ về phương diện này . Thật ra các nhà sư thường thông suốt về
việc dùng các thuốc truyền thống, thường được tham khảo cố vấn và
các nhà sư bao giờ cũng t́nh nguyện giúp đỡ trong các việc này !
...
Ốm
đau là một phần và một mảnh đời sống thường nhật của chúng ta trên
thế gian này, và chúng ta phải chấp nhận trên con đường tiến bộ. Dù
sao, trong trường hợp một người bị đau, ngoài việc t́m cách chữa trị
theo đường lối tiên tiến hiện đại, việc nên làm là mời các nhà sư
đến để làm lễ cầu an cho mau hết bệnh. Việc cầu an này khi được tiếp
nhận với một đầu óc thích nghi sẽ mang ảnh hưởng tinh thần và tâm lư
đáng kể cho bệnh nhân và việc hồi phục được mau chóng. Đặc biệt, khi
bệnh năo có liên quan đến thái độ tâm trí người bệnh, lễ cầu an do
một vị sư giúp ích rất nhiều. Chẳng hạn khi tin tưởng nguyên nhân
của bệnh là do ảnh hưởng xấu bên ngoài hay do ma quỷ, lễ cầu an tạo
một thái độ tâm lư rất tốt đem đến các làn sóng (tâm linh) cho cơ
thể giúp cho mau khỏi bệnh. Tuy nhiên, là người Phật tử, chúng ta
không nên tự chúng ta đầu hàng niềm tin sai lầm ma quỷ là nguyên
nhân chính của bệnh hoạn ...
Lời
khuyên của Đức Phật: - " Bất cứ bao giờ thân bạn bệnh nhưng đừng dể
tâm trí bạn bệnh". Lời khuyên này quả thật rất đúng. Theo lời
khuyên này, chúng ta phải được hướng dẫn bằng trí thông minh và cảm
nghĩ thông thường để t́m phương thuốc thích hợp cho bệnh tật của
chúng ta hơn là tự đầu hàng những dị đoan vô căn cứ
...
CHẾT
Con
người là phải chết và cái chết là điều phải đến . Tuy nhiên, rất ít
người có thể chấp nhận sự chia ĺa hay sợ hăi xẩy ra sau cái chết
.
Quá
nhiều ngu si giữa hàng Phật tử đối với cái chết và một số đă đổi đạo
để được một cuộc mai táng "thích đáng" để chắc chắn được mau về
thiên đường. Gia đ́nh chia rẽ v́ những đứa con theo đạo khác đă đổi
đạo của cha mẹ khi cha mẹ sắp chết trên giường bệnh. Một số con cái
của Phật tử không uy quyền v́ không được học hỏi để biết người Phật
tử chân chính phải làm ǵ. Cho nên rất quan trọng cho các bậc cha mẹ
phải di chúc rơ ràng ước nguyện của ḿnh để dạy con cái phải làm ǵ
lúc lâm chung . Nhiều người c̣n ngu si đến nỗi kiêng cữ không dự
tang lễ trong một thời gian nào đó v́ nghe các thầy bói toán nói
rằng tuổi họ không hợp với tuổi của người thân mới qua đời ? ...
Trẻ
em phải được biết ngay từ khi c̣n nhỏ chết là điều tự nhiên trong
đời sống . Các em phải được dạy không được sợ hăi khi nh́n thấy quan
tài hay các tử thi . Các em phải biết có ư thức trong tang lễ .
Những điều trên đây nếu như không được dạy bảo cho em khi các em lớn
lên các em sẽ bị lạc lơng và sẽ bị các người tôn giáo khác vô lương
tâm lung lạc điều khiển em để em đổi đạo hay tiêu một số tiền lớn
vào các việc mê tín dị đoan vô nghĩa ...
Trước tiên chúng ta phải hiểu quan điểm của người Phật tử đối
với cái chết . Nói theo khoa học "Đời Sống" là một loạt lên xuống
không ngừng. Tế bào trong cơ thể ta chết liên miên và thay thế bởi
các tế bào mới . Hiện tượng chết chỉ là một cuộc kết thúc của cuộc
tiến hành liên tiếp ấy ... Nhưng kết thúc không thường c̣n . Thật ra
cái "Trội" lên liền sau khi chết tái sanh phát xuất . Cho nên trong
Phật Giáo cái chết không được gọi là an giấc ngàn thu trong tâm tư
của một đấng thần linh sáng tạo nào đó mà là cuộc tiếp diễn không
ngừng trong một dạng thức khác . Do vậy không cần thiết phải sợ hăi
cái chết . Trong quan điểm này, Đức Phật không mô tả nghi thức đặc
biệt nào về việc sắp đặt tử thi . Tử thi của người chết phải được
đem đi trang nghiêm và phải được đối xử thích đáng với niềm kính
trọng để tưởng nhớ người chết đă có công trong lúc c̣n sống . Hành
động quá khứ của người chết (Nghiệp) sẽ quyết định đời sống tương
lai sẽ ra sao ...
Chúng ta đội ơn những ǵ người chết đă phục vụ cho chúng ta
trong lúc tại thế . Phiền muộn nổi lên trong tâm trí chúng ta v́ lẽ
người thân mà chúng ta thương yêu ra đi giữa chúng ta . Khi chúng ta
tập họp chung quanh xác thân người thương yêu của chúng ta , là bạn
bè hay thân quyến chúng ta t́m nguồn an ủi nơi những người cùng đến
chia sẻ nỗi buồn đau và ủng hộ tinh thần chúng ta trong giờ phút đau
buồn. Những việc thực hành văn hóa khác nhau (trong tang lễ) rất hữu
ích để giảm thiểu những niềm đau thương của chúng ta
...
TRƯỚC TANG
LỄ
Ngày
nay chết trong trường hợp đặc biệt phải cần đến sự điều tra th́ việc
thực hành thông thường tại các bệnh viện giảo nghiệm tử thi để kiểm
soát nguyên nhân. Đôi khi thân quyến phản đối việc này và cho rằng
cắt mổ tử thi là phạm thánh. Với người Phật tử không có lư do tôn
giáo nào mà phải phản đối việc này. Đúng ra, việc làm trước tang lễ
này giúp cho người sống, cho các nhân viên chuyên môn y khoa có được
nhiều hiểu biết hơn để chữa trị các bệnh tật. Việc làm này phải được
coi như một công đức về phần người Phật tử. Như đă nói trước đây,
xác thân vật lư chẳng là ǵ cả mà chỉ là hỗn hợp của các chất (đất,
nước, gió, lửa) sẽ phân hủy khi chết. Cho nên không có lư do nào mà
phải tin rằng linh hồn của người chết sẽ tức giận khi xác thân được
sử dụng vào mục tiêu khoa học. Chúng ta có thể an tâm chắc chắn là
các bác sĩ và các người chuyên môn đều có tinh thần trách nhiệm, đạo
đức nghề nghiệp, rất thận trọng trong việc giảo nghiệm tử thi nên
các thân nhân không cần lo lắng về vấn đề này. Có nhiều người t́nh
nguyện khi chết cho bệnh viện và các sinh viên y khoa tử thi để
nghiên cứu việc giải phẫu
...
Trong việc liên quan trên đây, phải được coi là một công đức
cao cả của người Phật Tử khi cho những bộ phận cơ thể ḿnh sau khi
chết để có thể giúp ích cho người khác. Chính Đức Phật nhiều lần
trong tiền kiếp Ngài đă cho xác thân của Ngài để người khác được lợi
lạc . Ngài đă cho mắt, máu, thịt và một lần Ngài đă cho cả xác thân
để cứu người khác . Phật Giáo rất minh bạch về vấn đề này - việc
tặng các bộ phận của cơ thể đem lợi ích cho người khác là một công
đức vĩ đại, được nhiệt liệt khuyến khích .
TANG
LỄ
Trong hầu hết các xă hội văn minh có văn hóa, tang lễ được
coi là dịp buồn phiền, trang nghiêm. Tang lễ của người Phật tử phải
được cử hành trang nghiêm theo tinh thần ấy.
Dị
đoan lan tràn giữa một số người cho là "rủi ro" khi mang về nhà tử
thi chết ở một nơi nào đó. Chúng ta chắc chắn phải tỏ ḷng kính
trọng tưởng nhớ đến người chết và phải quư trọng tử thi, và tang lễ
phải được cử hành tươm tất. Tử thi mang về nhà hay không mang về nhà
tùy theo gia đ́nh tang quyến. Trong việc này, chúng ta cũng phải nêu
lên là không sợ hăi hay kiêng cữ ǵ về việc điều động tử thi. Một số
người sợ hăi chạm vào tử thi e ngại bị "rủi ro". Nếu quả là như thế
th́ các bác sĩ và các y tá điều dưỡng phải là những người đau khổ
nhất trên trái đất ! ... Nếu thực t́nh chúng ta muốn tôn kính tưởng
nhớ người ra đi chúng ta phải tắm rửa và mặc quần áo cho người chết
và không để một người lạ hay nhà ḥm làm việc này cho chúng ta ...
Trái
với niềm tin thông thường đại chúng, tang lễ ồn ào, trau chuốt, và
đôi khi phô trương, hay những tang lễ tưng bừng tốn kém bạc triệu ,
bạc tỷ cho những thứ không cần thiết của người Phật tử mà thực ra
việc thi triễn này không đúng theo tinh thần của nhà Phật chút nào
cả ! ... Đó là một quan niệm hoàn toàn sai lầm khi thực thi các việc
trên đây vào Phật Giáo . Việc thực hành này chỉ là sự tiếp diễn
không ngừng của tập quán cổ xưa truyền thừa từ thế hệ này tới thế hệ
khác trong quá khứ được sát nhập một cách mù quáng ... Khi nh́n một
đám tang với đủ các nghi lễ trên các người đạo khác thường tưởng
rằng cái mà họ đang được mục kích là một cuộc vui diễu hành nào đó
hơn là một tang lễ trang nghiêm ! ...
Thường thường một loại nhạc rộn ràng được áp dụng thay loại
trang nghiêm trong lúc tiễn đưa linh cữu . Cho nên người ta có cảm
tuởng đây là một cuộc lễ có tính cách tŕnh diễn phô trương giàu có
hơn là để bầy tỏ sự buồn đau chân thật kính trọng người quá cố .
Phật Giáo không phản đối việc việc duy tŕ các việc thực thi văn hóa
nếu những việc thực hành này không mâu thuẫn với giáo lư của Đức
Phật nhưng khi thấy các điều đó thực hành phí phạm, hoang phí và
không cần thiết không đem lợi ích ǵ cho cả người sống lẫn người
chết th́ không tán đồng và nên loại bỏ . Chẳng hạn tập tục về việc
đốt vàng mă , giấy tiền , nhà táng , với mục đích để cho người chết
sử dụng bên kia thế giới hoàn toàn không Phật giáo chút nào ! ...
Tuy nhiên trên phương diện tâm lư có thể giảm thiểu nỗi buồn đau,
đương nhân có thể làm điều ǵ có thể đem lợi lạc cho người ra đi nếu
điều đó vô hại và không nên có hành động cực đoan tin tưởng rằng
điều đó dù sao cũng giúp ích người ra đi ...
Phật
Giáo không phản đối các cộng đồng thi triển tang lễ khác nhau thích
hợp cho từng địa phương và thời điểm . Nhưng điều quan trọng nhất là
các tang lễ phải được khả thi và chấp nhận là có văn hóa
.
Nghi
lễ áp dụng trong một tang lễ Phật Giáo phải đơn giản, trang nghiêm,
có phẩm cách và ư nghĩa . Tại nhiều quốc gia các nhà sư Phật Giáo
được mời đến nhà tang quyến để thực thi một số nghi thức trước khi
tang lễ . Cúng hoa và đốt một vài ngọn nến hay vài nén nhang được
chấp thuận trong trường hợp này .
Thep
tục lệ, để tỏ ḷng tôn kính người ra đi , bạn bè và thân quyến gửi
những ṿng hoa chia buồn đến tang quyến . Những ṿng hoa này không
nên gửi đến vào trước ngày tang lễ được cử hành v́ hoa gửi sớm sẽ bị
héo . Khi tang quyến thông báo "không nhận hoa" th́ điều này phải
được triệt dể tuân theo ...
V́
lẽ thân quyến thường có những ư kiến khác nhau cho nên có nhiều
tranh luận trong việc thực hành tang lễ . Những câu hỏi sau đây
thường được nêu lên :
1.
Nên chôn hay hỏa táng ?
2.
Nếu hỏa táng, phần tro cốt c̣n lại phải làm ǵ ?
3.
Nên dùng loại quan tài nào ?
4. Phải mặc đồ đen hay đồ trắng ?
5.
Nến phải dùng màu ǵ, đỏ hay trắng ?
6.
Xác có thể để ở nhà bao nhiêu ngày trước khi chôn hay hỏa táng
?
Những câu hỏi trên đây được trả lời một cách đơn giản như sau
:
Tang
lễ phải cử hành đơn giản , ồn ào giảm thiểu đến mức tối đa , nhưng
phải có phẩm cách . Có lẽ điều hợp lư nhất là thân quyến gần nhất
với người quá cố và một số bè bạn thân cận nên cùng nhau thảo luận
trong một cuộc họp bất thường để t́m ra phương cách tốt nhất trong
việc sắp xếp cử hành tang lễ cho thích hợp , thịnh hành , trịnh
trọng và không gây các món chi tiêu không cần thiết . Nếu như không
thể cùng nhau hội họp như trên th́ điều tốt hơn là nên để cho một
nhà thầu nhận việc chung sự được tín nhiệm đảm nhiệm cho v́ những
người này họ biết phải làm những ǵ và như vậy thân quyến đỡ gặp khó
khăn trở ngại ... Điều khuyên tốt là có thể t́m đến một nhà sư khả
kính và nhờ vị này hướng dẫn gia đ́nh cách thức tốt nhất để sắp xếp
việc tang lễ đúng theo đường lối của Phật Giáo . Nên nhớ là cho đến
nay, nghi lễ trong Phật giáo không có luật lệ ǵ khó khăn và cấp tốc
mà phải triệt để thi hành . Trong tất cả mọi vấn đề chúng ta luôn
luôn theo lời dạy của Đức Phật để duy tŕ điều độ và tôn kính trong
bất cứ điều ǵ chúng ta làm không gây thiệt hại cho nguời khác . Nếu
chúng ta suy gẫm biết ơn đến điều thiện do nguời quá cố đă làm trong
lúc c̣n tại thế , và không quên chính chúng ta một ngày nào đó phải
ra đi nên chúng ta phải cố gắng làm điều tốt trong lúc c̣n sống th́
việc đóng góp của chúng ta sẽ có ư nghĩa hơn và được quư trọng hơn !
...
Cách
ăn mặc đúng cách trong tang lễ như thế nào? ... Trong Phật Giáo,
chúng ta bao giờ cũng được khuyến bảo phải ăn mặc tề chỉnh và vừa
phải . Không có luật lệ cứng rắn hay chặt chẽ nào bắt chúng ta phải
ăn mặc như thế nào trong tang lễ , tuy nhiên phương diện thẩm mỹ dạy
chúng ta nên ăn mặc mầu tối và tránh các trang sức trong ư niệm tôn
kính cảm nghĩ của tang gia và tưởng nhớ đến người quá cố . Phụ nữ
trong tang chế vẫn có thể đeo nhẫn cưới hay nhẫn hứa hôn . Tốt nhất
là mặc đồ đen, trắng, sám hay các mầu tương tự, vấn đề hoàn toàn do
cá nhân quyết định trong ư niệm sở hữu dù đồ đen thường được công
nhận tượng trưng trong lúc tang chế .
Xác
chết nên giữ bao lâu trước khi chôn hay hỏa thiêu? ... Với người
sống trong khí hậu nóng và ẩm thấp , chúng ta hiểu rằng phân hủy mục
rữa rất nhanh nên việc giữ xác lâu sẽ mất vệ sinh . Ngoài ra, việc
giữ lâu khiến cho tinh thần thân nhân bị căng thẳng v́ phải kề cận
xác chết trong một thời gian dài quá lâu thực ra không cần thiết.
Cũng có một số thân nhân v́ quá đỗi đau thương đă hôn hay sờ mó xác
chết quá đáng . Đành rằng cảm nghĩ t́nh cảm cao độ với người quá cố
mà thân nhân phải chịu đựng , nhưng t́nh cảm này không nên quá mức
và không nên khuyến khích . Khi không được chỉ bảo ta phải giữ xác
bao lâu cho đúng, ta cũng nên khôn ngoan không nên kéo dài các lễ
nghi . Theo luật lệ thông thường, thời gian việc giữ xác chết chỉ
vào khoảng một hay hai ngày đủ để sửa soạn việc tang lễ cũng như để
thông báo cho bạn bè thân quyến hay biết ...
Vào
ngày chôn cất, các nhà sư Phật Giáo được mời đến để triển khai các
nghi thức tôn giáo cần thiết tại nhà và tại nghĩa địa . Có một số
người đem heo hay gà quay tượng trưng những phẩm vật cúng cho người
quá cố . Việc làm này không nên tán thành trong Phật Giáo v́ đưa đến
sự giết hại các loài vật vô tội . Đem hy sinh các con vật để dâng
cúng cho người ra đi phản lại giáo lư từ bi của Đức Phật nên phải
được loại bỏ . Đơn giản với một vài tràng hoa cùng với vài nén nhang
và đèn nến đủ để tượng trưng cho các phẩm vật dâng cúng
...
CHÔN VÀ HỎA
TÁNG
Nhiều Phật tử hỏi là nên đem chôn hay hỏa táng người chết ?
... Phật Giáo là một tôn giáo tự do nên linh động trong vấn đề này .
Không có luật lệ cứng rắn hay bắt buộc trong vấn đề này . Tuy nhiên
tại một vài xứ Phật Giáo, việc hỏa thiêu thường được thi hành . Việc
lựa chọn cách này hay cách khác tùy thuộc nguyện vọng cuối cùng của
người quá cố hoặc ư muốn của người thân ...
Theo
quan niệm hiện đại , hỏa táng là một h́nh thức rất vệ sinh , nên cần
được khuyến khích . V́ y tế được cải tiến , v́ nạn nhân măn , đất
đai ngày càng hiếm có, cho nên việc hỏa táng thích hợp hơn . Nên để
đất cho người sống hơn là xây đầy những mộ chí ...
Dù
chôn cất hay hỏa táng , một số người nặng t́nh cảm , ưa bỏ những vật
dụng quí giá vào quan tài ngựi chết với hy vọng rằng người chết sẽ
dùng đến . Việc chôn hay hỏa thiêu những vật quư giá như vậy không
có nghĩa lư ǵ hết . Thay v́ bỏ những vật dụng đó vào quan tài hay
ḷ thiêu , tốt hơn là đem quần áo, giầy dép , và những thứ khác cho
những người nghèo khổ, khốn cùng, hoặc tặng cho các hội từ thiện .
Bất cứ sự giúp đỡ nào cho người nghèo và người túng quẫn đều là một
hành động đáng khen v́ có lợi cho cho cả người sống lẫn người chết
... Việc sợ hăi không dám cho kẻ khác dùng đồ vật của người chết
thật vô nghĩa và sai lầm ...
LƯU GIỮ TRO
CỐT
Câu
hỏi thường được đặt ra là có nên chôn tro cốt , ǵn giữ để thờ cúng
hay đem rắc xuống biển ? ... Đức Phật không để lại một chỉ thị rơ
ràng về vấn đề này . V́ Ngài muốn chúng ta hiểu xác thân chỉ là sự
hỗn hợp của vật chất và sau khi chết , những thứ này lại trở thành
những nguyên tố . Đức Phật dạy xác thân là do các nguyên tố : đất,
nước, gió , lửa hợp lại mà thành . Sau khi chết, hai chất c̣n lại là
đất và nước trở thành tro sau khi thiêu, không c̣n một ư nghĩa về
tâm linh ǵ cả . V́ di thể của người chết là những người ta thuơng
yêu , nên chúng ta phải kính trọng. Nhưng chúng ta phải hiểu là
không nên quá xoắn-xít quanh những di thể này. Kinh Phật dạy rằng
sau khi ta chết, linh hồn hay (thần thức) thoát khỏi thân xác, và gá
vào một thân xác khác ở một nơi nào đó ...
Việc
lưu giữ xác chết có từ hồi xa xưa của chúng ta . Vào thời đó, người
ta tin rằng linh hồn bất tử . Trường hợp những nguời Ai Cập ướp xác
v́ họ hy vọng người chết vẫn c̣n có thể liên lạc được với người
sống. Những lăng mộ vĩ đại và những lâu đài đuợc xây dựng để ǵn giữ
xác chết. Nhưng những việc thực hành này chỉ dành cho các nhân vật
quan trọng như vua chúa và các vị lănh đạo tôn giáo. Phần c̣n lại,
xác chết của dân chúng chỉ được chôn cất sao cho thuận tiện
...
Trái
lại một tập tục khác gọi là thờ cúng Tổ-Tiên. Theo đó, người sống
liên lạc với người chết qua nhũng tập tục lễ nghi chung quanh bàn
thờ người chết. Điều này đưa đến việc lưu giữ tro cốt trong b́nh
hoặc đồ thờ. Việc làm này vẫn c̣n được thi hành cho đến ngày
nay.
Một
số người thích thờ cúng tro cốt trong nhà, một số người khác lại đem
chôn, hoặc đem tro cốt rắc xuống biển hay xuống sông. Đây là tập tục
căn bản của Ấn Độ Giáo v́ họ tin rằng tro cốt cuối cùng sẽ hợp nhất
với lực đă khai sáng ra nó ...
Áp
dụng một trong những phương pháp trên không có ǵ hại cả . Nhưng
chúng ta đừng quên là Phật tử, chúng ta phải áp dụng phương pháp nào
. Chúng ta cũng đừng hiểu lầm rằng để tro cốt ở những nơi thiêng
liêng như chùa chiền, người quá văng sẽ được "an toàn" v́ không bị
nghiệp lực lôi kéo . Việc để tro cốt trong chùa chẳng có ǵ hơn
ngoài việc biểu lộ sự kính trọng với người đă khuất . Trong đạo Phật
việc giữ tro cốt người quá cố hoàn toàn do tang quyến định đoạt tùy
theo sở thích và lễ nghi ...
THỜI
GIAN ĐỂ TANG
Khi
một người chết, thân nhân thường dành một thời gian để tang . Thời
gian này tùy theo sự liên hệ của người quá cố với những thân quyến
trong gia đ́nh có tang . Trong thời gian này, thân nhân phục sức
theo một lối nào đó, tránh các hội hè, đ́nh đám và du hư . Một số
người mặc đồ trắng, một số khác mặc đồ đen, một số không tham dự các
lễ cưới hay những tiệc tùng trong thời gian một năm ...v...v... Việc
trên không phải là đặc lệ của người Phật tử phải áp dụng v́ kinh
Phật không hề nói đến . Tuy nhiên các cộng đồng đă đặt ra một số
nghi thức riêng biệt căn cứ theo tập tục văn hóa của ḿnh, và được
chấp nhận là của "Phật tử". Hậu ư của họ là để tưởng niệm người quá
văng, nhắc nhở việc tử vong của chính ḿnh, và phát triển nguồn tỉnh
giác tâm linh . Nếu áp dụng một cách sáng suốt, và nếu các việc thực
thi không làm trở ngại ǵ đến cuộc sống, là Phật Tử, chúng ta không
có lư do ǵ để phản đối. Con đường của người Phật tử là con đường trung
đạo, con đường điều độ trong tất cả mọi việc !
...
NGHI THỨC SAU TANG
LỄ VÀ CÁC BUỔI LỄ TƯỞNG NIỆM
Có
những câu hỏi về nghi thức sau tang lễ ... Một số người cầu nguyện
cho người chết vào ngày thứ bảy , ngày thứ 49 , vào ngày thứ 100 ,
trong khi một số người khác, ngoài việc làm lễ cầu nguyện vào những
tuần thất , c̣n làm lễ sau ba tháng và một năm ...
Một buổi lễ để tuởng niệm người quá cố, được bạn bè và
tang quyến tham dự cùng nhau chia sẻ về tâm linh, hỗ trợ tinh thần
và làm vơi nỗi đau buồn của thân nhân rất là cao quí . Các buổi lễ
như vậy không cần thiết phải được tổ chức vào một ngày đặc biệt nào
đó . Bất cứ ngày nào thuận tiện cho tất cả mọi người là đủ để chấp
nhận được cho việc tổ chức buổi lễ này .
Ngày
Cô Hồn không phải là danh từ hay việc tập tục của Phật Giáo . Tuy
nhiên đó là một việc làm tốt khi cả cộng đồng dành một ngày riêng
biệt để tuởng niệm những người quá cố , cùng nhau làm sạch sẽ các
nghĩa địa và dâng hoa để tể tỏ ḷng tôn kính . Việc này cho thấy con
cháu người quá cố tỏ ḷng hiếu thảo và làm tṛn nhiệm vụ đối với Tổ
tiên . Phật Giáo không hề phản đối việc bày tỏ ḷng biết ơn và tưởng
nhớ cao đẹp này khi những hành động đó giúp các giới trẻ tỏ bày ḷng
tôn kính những người già cả, và tích cực thực thi truyền thống vinh
danh hương hồn Tổ tiên . Tuy nhiên, việc một số người gây ấn tượng
sợ hăi là nếu không thi hành những tập tục nói trên, người chết sẽ
hiện về hành hạ và nhiễu loạn thân quyến là hoàn toàn vô căn cứ
...
BỐ THÍ CÚNG
DƯỜNG
Trong hầu hết các cộng đồng, các buổi lễ tôn giáo thường được
thi hành trong một thời gian theo sau tang lễ . Việc làm này của
người Phật tử là góp phần trong phần cúng dường và hồi hướng công
đức cho người quá cố . Thân nhân tang quyến và một số bạn bè thường
mời các nhà sư và dâng cúng vật dụng cần thiết như thực phẩm và
thuốc men ... Việc dâng cúng này góp phần vào đời sống vật chất của
các vị thánh thiện được coi như là một hành động công đức . Những
người Phật tử hiểu biết c̣n tặng phẩm vật cho các tổ chức từ thiện,
tế bần và c̣n có các kế hoạch xây dựng cơ sở tôn giáo cũng như tặng
không kinh sách tôn giáo cho dân chúng để tưởng nhớ măi măi đến
người đă khuất ... Những người thành tâm dâng cúng với một tấm ḷng
khẩn thiết như vậy, tâm họ sẽ trở nên phóng khoáng & bao dung
... Họ có những hành động tốt như vậy là để tưởng nhớ và tạo sợi dây
liên lạc tâm linh với người quá cố . Nếu người quá cố ở trong một vị
thế thuận lợi để tiếp nhận các nguồn sóng tâm linh (hồi hướng công
đức), họ sẽ
được nhiều điều lợi lạc ... Mặc khác nếu họ không ở trong một môi
trường thuận lợi , những việc thiện đó cũng không phí phạm v́ nó
giúp cho người sống , một khi đă có tư tưởng tốt , sẽ có một tâm hồn
cao đẹp ... Các nhà sư Phật Giáo tại bất cứ chùa nào lúc nào cũng
sẵn sàng khuyến cáo tang quyến phải làm những điều cần thiết trong
việc cúng duờng như vậy !
... |